CÂU CHUYỆN VỀ BÁC SĨ TRẦN QUỐC KHÁNH NGÀY 27/2

CÂU CHUYỆN VỀ BÁC SĨ TRẦN QUỐC KHÁNH NGÀY 27/2

BS KHÁNH LÀ 1 BS CHUYÊN NGHÀNH PHẪU THUẬT THẦN KINH BỆNH VIỆN VIỆT ĐỨC
CÂU CHUYỆN VIẾT VÀO ĐÚNG NGÀY 27/2 TỪ 1 NGƯỜI BẠN CÙNG ĐI VỚI BS KHÁNH TỚI THĂM BỆNH NHÂN



Tôi có 1 người bạn. A ấy là bác sỹ. Tôi được đi với anh ấy 1 vài lần
Có 1 lần tôi và anh ấy nhậu xỉn từ trưa, đến chiều anh ấy nằng nặc đòi đi bằng được kỳ anh, ở đó có một lời hứa khám miễn phí cho 1 người dân nghèo và A ấy ko muốn mình thất hứa cho dù đó là ai.
Tôi đưa anh ấy vào tận hẻm sâu của một vùng quê khá nghèo, đi mãi, đi mãi... đi lòng vòng qua nhiều góc cua tưởng chừng như xe tôi ko thể đến được.
Nơi chúng tôi đến là nhà một vợ chồng nghèo, nghèo lắm! Một căn nhà rách nát, vườn tược xác xơ, chị vợ nằm co cắp, một đứa con thơ, mấy con gà chích ko có mẹ và đàn chó gầy gò như sắp tắt thở vẫn cố gắng quẫy đuôi chào khách.
Mọi người thinh lặng chờ đợi, Anh ấy nhìn hình ảnh chụp xương với sự hào hứng của bác sỹ... rồi anh ấy im lặng... kìm nén.. rồi nghẹn ngào... khi nhìn sang đứa con của người bệnh anh ấy đã bật khóc, ôm đứa bé vào lòng A khóc như 1 đứa trẻ, khóc bằng lòng thương, bằng cảm xúc thực sự mà người từng trải như tôi cảm nhân được.
Chị ấy bị cây ngã đập vào sống lưng vỡ đốt sống và tê liệt toàn bộ từ thắt lưng trở xuống. Đã đi chữa trị nhiều bệnh viện nhưng đều bó tay. Và với y học hiện tại thì điều đó là Ko thể.
Động viên chị bằng tình cảm, vật chất và thuốc men. Bằng những lời khuyên chân thành để sống chung với việc chị ấy phải làm quen với 1/2 thân dưới vĩnh viễn sẽ ko hoạt động. Anh ấy ôm e bé và tiếp tục khóc, nói rằng ngày xưa anh ấy cũng giống đứa bé đó! Khổ lắm, đói lắm, nghèo lắm, vất vả lắm và anh ấy đã vượt qua bằng chính nổ lực của mình.
Một chuyến đi nhưng anh ấy làm tôi tin hơn vào cuộc sống, ở đâu đó còn nhiều người tốt, sự đùm bọc, yêu thương là không bao giờ vơi. Ở đâu đó còn nhiều người khốn khổ cần sự giúp đỡ. Tôi cũng tự hứa với lòng mình rằng sẽ cố gắng giúp đỡ những người khác được như anh ấy
Ngày 27/2 chắc sẽ Ko được gặp anh vì mỗi người một công việc. Chỉ biết viết lên đây mấy dòng. Chúc anh mãi là thầy thuốc đúng nghĩa như tôi đã từng thấy. Đó sẽ là hình ảnh đẹp. Tôi hứa với anh tôi sẽ lưu giữ nó. Ko phải cho anh, vì anh mà là cho tôi...

FILE ĐÍNH KÈM: https://1drv.ms/v/s!AoiQR_Wnk7QfgfEJAO2f6U9-NJ_7_Q
FACEBOOK BS KHÁNH : https://www.facebook.com/bacsi.khanh.vietduc


Không có nhận xét nào:

Đăng nhận xét

Contact Us

Tên

Email *

Thông báo *

Back To Top